Thứ Ba, 11 tháng 2, 2014

Sang ngang

    Sang ngang


Ta ngồi lặng lẽ giữa canh thâu
Chép lên trang giấy mảnh tình sầu
Tặng người yêu dấu sang bến mới
Người sẽ đi đâu - Sẽ về đâu?

Ngày mai người ấy sẽ sang ngang
Ðể lại riêng ta mộng bẽ bàng
Hồn thu lặng lẽ tuôn dòng lệ
Thôi thế tình ta chiếc lá vàng.

Người đã cho ta nếm mùi hương
Giữa bãi tha ma ngỡ thiên đường
Ta uống, ta say, ta đâu biết
Người giết tình ta chốn yêu đương.

Người cứ rót đi, cứ chuốc đi
Cho ta quên giây phút lâm ly
Cho ta đừng thấy ngày mai nữa
Pháo xé lòng ta - Người vu quy.

Hương đồng cỏ nội


Hương đồng cỏ nội


Em là cỏ mội hương đồng
Em là rượu ngọt cho lòng anh say.
Em là cánh bướm vàng bay
Vườn xuân cánh thắm đong đầy môi em.
Tóc em hay dải lụa mềm
Vấn vương hương sả, dịu êm bồi hồi.
Mắt em nhuốm nắng vàng tươi
Tưới   lên   đồng   lúa   cho   đời   nở   hoa.

Em và biển


Em và biển


Có những đêm anh nằm nghe biển nhớ
Con sóng vô tư dào dạt xô bờ
Biển là em và em là biển cả
Lúc ồn ào lúc trầm lặng ưu tư.

Nét trăng em hay mặt biển hiền từ
Cơn gió thoảng thổi lòng anh run rẩy
Ấy là lúc sóng tình đang trỗi dậy
Cuốn hồn anh theo dòng chảy vô biên.

Nhớ khi xưa làm quen em trên biển
Em hỏi anh lòng biển biết bao sâu ?
Con sóng bạc đầu đang chạy về đâu ?
Anh im lặng để cho em hờn giỗi.

Rồi kiếp trai anh năm chìm bảy nổi
Mười mấy năm anh lưu lạc đất người
Nhớ về em một nỗi nhớ khôn nguôi
Ôm kỷ niệm anh thẫn thờ ra biển.

Cho đến bây giờ thì anh đã biết
Lòng biển kia tựa đáy mắt em sâu
Con sóng tình chạy mãi tới ngàn sau
Anh tìm kiếm miệt mài trong say đắm.

Những khi ấy anh muốn là cát trắng
Ðược đắm mình trong tình lặng bên em
Ðược thấy em lúc yêu, giận, hờn, ghen
Tung bọt trắng bạc đầu thương và nhớ.

Hương tình đầu


Hương tình đầu


Thủa ấy mình quen nhau
Trong mùa thi, phượng nở
Tuổi thơ lòng rộng mở
Ðỏ trời tình phượng bay.
Tay chưa dám cầm tay
Sao lòng anh thổn thức
Ánh mắt em rạo rực
Ðốt cháy trọn tim anh.
Vươn tay hái trời xanh
Ép trong trang sổ nhỏ
Bao yêu thương nhung nhớ
Anh dành trọn cho em.
Ôi ngày xưa êm đềm
Bây giờ còn đâu nữa
Lời thương chưa kịp ngỏ
Tình yêu vỗ cánh bay.
Hương tình đầu ngất ngây
Ðưa anh về chốn cũ
Mùa thi, hoa vẫn đỏ
Trời xanh ăm ắp đầy
Chỉ tiếng ve xưa ấy
Khóc ai, người có hay!

Lá thu


Lá thu


Ðong đưa lá lụy xuống đàng
Mùa thu lá chín ươm vàng lối em
Lẻ loi một áng mây êm
Gió vương hương nhẹ giải thêm tình sầu.
Thu về em ở nơi đâu?
Tơ duyên theo đám lá đau lìa cành
Tiếng đàn thổn thức năm canh
Cho anh mãi kiếm tìm anh thủa nào.

Tìm em trong ký ức

Tìm em trong ký ức


Anh mãi lục tìm trong ký ức
Buổi tan trường tà áo trắng ngây thơ
Áng mây hồng xao xuyến cả trời mơ
Anh bối rối gởi tình trong cỏ biếc.

Anh mãi lục tìm trong dĩ vãng
Bàn tay ai đan gió hứng cơn mưa
Anh ước gì được là kẻ đón đưa
Dù một lần như du thuyền tình lãng.

Anh mãi đi tìm trong dĩ vãng
Mảnh trăng non e ấp một rừng thơ
Ai đợi em rồi lặng lẽ làm ngơ
Dấu lời ngọc trên nhành bàng run rẩy.

Mắt nhìn em hững hờ như không thấy
Bao thương yêu nuốt tận đáy tim sâu
Ðêm đêm về thao thức gọi tên nhau
Trong bất tận vòng tay nồng ảo mộng.

Bởi tình yêu khơi mầm lẽ sống
Vì thiêng liêng thảng thốt chẳng thành lời
Xa em rồi nuối tiếc mãi khôn nguôi
Trang nhật ký gợi trăm ngàn sầu cảm.

Có khi nào được trở về dĩ vãng
Nói với em dù chỉ một lời thôi
Lời thương yêu gói trọn cả một đời
Dẫu muộn màng, đớn đau anh chấp nhận.

Tình đầu


Tình đầu


Một phút bên em, ngàn đời lưu luyến
Nét quê hương em màu áo thanh thiên
Dáng thanh cao, kiều diễm, dịu hiền
Sâu đáy mắt một niềm riêng vời vợi.

Tôi với em hai mảnh đời vô tội
Ðến từ hai miền đất lạ xa xôi
Chẳng hiểu vì sao, duyên phận cuộc đời
Lần đầu gặp gỡ yêu từ tiền kiếp.

Làn da mịn thoảng hương nhài tinh khiết
Trái chín đầu mùa nhường nét mọng làn môi
Em trao tôi niềm hạnh phúc ngập trời
Ta bên nhau thế gian không còn nữa.

Ôi tình yêu! Tình yêu muôn thủa
Giờ chia ly choáng váng một niềm đau
Ngỡ quanh ta thổn thức đại dương sầu
Trong đáy mắt đen sâu đang ngấn lệ.

Có lẽ nào tình yêu là như thế!
Ðến phút giây rồi vội vã về đâu ?
Mảnh tang đen trói chặt mối tình đầu
Ta lặng lẽ bên nhau không lời cuối.

Em về đâu? Con thuyền không bến đợi
Hoa héo tàn, nụ hôn đắng đôi môi
Em nhìn tôi sụp lở cả bầu trời
Tim rạn vỡ, tôi gục đầu nhắm mắt.